Chuyến tàu yêu thương dẫn đến

Trại Phong Xuân Mai – Hà Nội

 

 

 

Xuân Mai – Hà Nội, 25.01.2013 - Mỗi người chúng ta đều có cách ví cuộc đời ḿnh theo những cách khác nhau. Và riêng tôi thấy cuộc đời của ḿnh giống như một chuyến tàu được kết nối nhiều toa. Rời từng toa nhưng lại là một thể khi được gắn liền với nhau bởi một mối nối, như thế nhằm tạo ra một thể thống nhất. Và chuyến tàu ấy th́ không ngừng chạy tiến lên phía trước. Đôi khi những chuyến đi với những lư do khác nhau trong cuộc đời cũng là lúc để lại hoặc có thêm một toa tàu mới khác. Và ngày hôm nay cũng vậy…

 

Lần đầu tiên tôi được đến thăm Trại Phong Xuân Mai – Hà Nội. Trên chuyến lữ hành ấy, cùng với tôi có cha Phaolô Tuấn, có các Soeur, có các vị khách đến từ Mỹ và Đức, có anh Ḥa, người làm liên lạc viên, một chú lái xe vui tính và những chị em khác cùng trong hội ḍng Thánh Phaolô Hàng Bột.

 

Thật may mắn và vinh dự cho tôi khi đây là lần thứ hai tôi được đi cùng với cha Phaolô Tuấn. một người linh mục rất mực tŕu mến, hài hước và ấm áp vô cùng. Đi bên cha không có ǵ cảm giác xa lạ, với tôi cha rất gần gũi, thân thương và được chở che như chính như đi bên cạnh người cha của ḿnh vậy. Những ấn tượng về cha, h́nh ảnh về cha, với tôi không phải chỉ là lúc cha quan tâm đến nhà ḍng chúng tôi, mới đây một lần cha vào bếp tự tay nấu bằng củi cho chúng tôi hơn 140 người trẻ món ḿ Ư (Spaghetti) thật ngon, mà h́nh ảnh đẹp nhất về cha là khi cha đơn sơ cầm cây đàn Ghita trong thánh lễ hát tặng ba mẹ chúng tôi bài "Con ra đời có mẹ cha" dịp gặp mặt phụ huynh hằng năm tại nhà ḍng Hàng Bột vào ngày 23.01.2013 vừa qua, là khi thấy cha ân cần chăm sóc, hỏi han từng người bệnh phong cùi lúc đến với họ. T́nh cảm ấy càng đáng qúy hơn biết bao khi mỗi giây phút cha cố gắng liên kết với lời cầu nguyện, nhằm mang Chúa đến với mọi người bằng t́nh người với từng người. Tôi mặc dù chưa quen biết cha nhiều nhưng tôi tin vào cảm nhận của ḿnh. Vượt một quăng dường quá dài, từ nước Đức xa xôi, nơi cha đang phục vụ, cha về Việt Nam trong những ngày hè, mang theo tấm ḷng của người con thảo trở về với quê hương và biết bao tấm ḷng hảo tâm của các ân nhân, là ông bà, các cô các bác, các anh chị, các em thiếu nhi, những người Việt Nam đang sinh sống bên đó và cả bên Mỹ nữa. Với tấm ḷng quảng đại của ḿnh, các vị ân nhân trong Vùng Bắc Đức, GX Khiết Tâm Mẹ tại Lincoln (Nebraska) đă cùng chung tay, góp công góp của để cùng với cha, góp sức, cùng góp những yêu thương, ra đi, trao ban và mang t́nh yêu Thiên Chúa đến với mọi người.

 

 

 

Đến với trại phong Xuân Mai hôm nay, có quá nhiều điều khiến tôi phải suy nghĩ: những bất công, thiệt tḥi trong cuộc sống luôn tồn tại nơi những người nghèo khổ bệnh tật và khốn cùng. Nhưng có lẽ điều làm cho bệnh nhân ở đây đau đớn hơn cả không phải chỉ đơn giản là bệnh tật hiểm nghèo mà hơn hết đó chính là sự thiếu thốn t́nh yêu thương, thiếu sự ấm áp của t́nh người.

 

Một nụ cười đă nở trên đôi môi của cụ ông, ánh mắt vui tươi đă hiện lên trên khuôn mặt cụ bà. Và sự hân hoan thể hiện rơ trên nét mặt của từng bệnh nhân khi chúng tôi đến thăm. Cuộc hội ngộ diễn ra ngay nơi hội trường. Những bài ca hát tặng cho nhau. Rồi những món quà đă được trao đi đến từng nhóm, hoặc được chúng tôi mang đến tận tay cho những bệnh nhân phong không c̣n đi đứng được nữa.

 

Bước vào những căn pḥng bé nhỏ ẩm thấp, đôi khi thêm mùi khó chịu và chúng tôi nh́n thấy điều kiện vật chất ở đây rất là thiếu thốn cũng như việc chăm sóc y tế rất sơ sài. Nh́n thấy đôi bàn chân bị thiếu mất một bên của bà cụ chỉ được buộc bằng miếng vải thô sơ màu đen thiếu vệ sinh để che đi căn bệnh đang ăn ṃn thân thể kia, mà bà cụ đă vội dấu chân đau vào chiếc chăn khi chúng tôi bước vào pḥng thăm cụ, điều này làm trái tim tôi đau nhói lên. Thương quá! Cả cuộc đời vất vả v́ con cái, giờ đến lúc tuổi già, sức yếu lại chơ vơ sống qua ngày tại đây, chẳng khác chi một người thừa của xă hội đang bị bỏ rơi vậy. C̣n ǵ thiếu thốn t́nh thương, c̣n ǵ đau buồn hơn thế!

 

 

 

Chỉ là những món qùa đơn sơ với chiếc bánh chưng xanh, thùng ḿ tôm và món quà nhỏ của bà Lan và chị Phiếu đi cùng trao tặng, nhưng hạnh phúc biết bao khi tôi thấy được sự reo mừng của một cụ bà: "Có bánh chưng, có bánh chưng…", đôi tay bà cứ vỗ vào nhau, bà đi vào đi ra cứ vui như Tết vậy. Bà vui mừng từ những điều đơn sơ quá, trong khi những người trẻ chúng tôi, lại thật thiếu xót khi chưa biết trân trọng nhận ra những ǵ ḿnh đă và đang có trong cuộc sống.

 

Thiên Chúa ở đây vậy? Chúa đang hiện diện trước mắt tôi đây. Thiên Chúa đang cho tôi những ǵ? Ngài cho tôi quà tặng của cuộc sống từ những điều nhỏ bé, đơn sơ mà tôi chẳng hay biết. Và b́nh an của Chúa chính là đây, là những giây phút và khoảnh khắc bất chợt mà tôi không ngờ được đón nhận lớn lao như thế này.

 

Có lẽ cảm xúc này không chỉ riêng tôi cảm nhận được mà cha, các Sơ và những người trong đoàn cũng thấy như thế. Nhưng cha Phaolô Tuấn có thể cảm xúc đặc biệt hơn khi tận tay trao quà cho bệnh nhân và chẳng ngại ngùng đặt tay lên đầu ban phép lành cho những bệnh nhân công giáo. Tôi biết hơn 4 năm nay cha Phaolô Tuấn hợp tác với anh Ḥa và nhà ḍng Phaolô Hàng Bột đă đi thăm viếng 10 Trại Phong ở miền Bắc hơn 37 lần rồi và thăm viếng các nhà Khuyết Tật Trẻ Em được 11 lần, thăm các Nhà Khiếm Thị được 3 lần. Một con số đáng ngợi khen đă gói ghém rất nhiều hy sinh về thời gian, công sức lẫn tiền của. Thật quảng đại quá đỗi lớn lao!

 

Chuyến tàu của tôi hôm nay đă được nối thêm một chiếc toa mới với những người bạn đồng hành vừa quen biết. Một chiếc toa đặc biệt mà Thiên Chúa đă dành tặng cho tôi trên chuyến lữ hành của cuộc đời ḿnh. Và phần c̣n lại là tôi sẽ tiếp tục ra đi và trao ban những ơn riêng đó đến với mọi người, với hết thảy những ai đang thiếu thốn t́nh yêu thương. Điều mà Thiên Chúa luôn mởi gọi tôi và hết thảy chị em trong cộng đoàn Phaolô Hàng Bột chúng tôi.

 

 

 

 

 

Với ḷng biết ơn sâu sắc của ḿnh. Tôi sẽ cầu nguyện xin Thiên Chúa thương ban cách riêng cho những vị ân nhân. Mong rằng, sẽ c̣n nhiều những chuyến đi ủy lạo như thế này nữa đến trong cuộc đời tôi. Qua ḷng quảng đại của các ân nhân xa gần để có thể xoa dịu một chút những số phận nghiệt ngă, khốn cùng trong cuộc đời này, có thể các bệnh nhân hưởng được nhiều niềm vui, hạnh phúc, sự ấm áp và b́nh an trong tâm hồn.

 

Bồ Câu Trắng Hàng Bột